Home » Posts tagged 'tuổi trẻ cười'
Tag Archives: tuổi trẻ cười
Sự tích 4.0 : Sự tích cây khế version giải bóng đá Euro
Ngày xửa ngày xưa ở làng nọ có hai anh em rất yêu thương nhau. Hai anh em này rất mê cá độ bóng đá nên bao nhiêu gia sản đều phải bán sạch sẽ để chung độ. Cuối cùng hai anh em chỉ còn cây khế.
Mùa Euro lại về, người em vì quá mê đội tuyển Đức nên vay tiền giang hồ đi cá độ. Rốt cuộc Đức bị loại, người em không còn tiền trả nợ. Trong nhà cũng không còn mì gói để ăn, người em bèn đi hái khế ăn cho đỡ đói. Đang nhai khế từ đâu có con Quạ xuất hiện, nó cũng ăn khế. Người em khóc nức nở:
– Quạ ơi! Tao khổ lắm rồi! Nhà cửa bán hết theo kèo trên! Giờ còn mắc nợ đầy đầu! Mày không thương thì thôi còn ăn khế của tao nữa?
Bạch tuyết và bảy chú lùn phiên bản dịch covid
Ngày xửa ngày xưa có nàng Bạch Tuyết công chúa con nhà vua vô cùng xinh đẹp. Không may cho nàng, khi mới chào đời thì mẹ nàng bị dương tính với COVID-19 rồi qua đời.
Nhà vua ở một mình chịu không nổi nên bước đi thêm bước nữa. Vợ kế của vua được đôn dên lên làm Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu này rất yêu thương công chúa. Bà ta thương công chúa như con ruột của mình. Khi ấy dịch bệnh còn chưa có hết, bà rất lo cho nàng Bạch Tuyết, bà sợ nàng bị dương tính. Ngày nọ, bà soi gương nặn mụn trứng cá và hỏi gương thần:
– Gương kia ngự ở trên tường. Hỏi ai dính dịch dễ bằng nhường ta?
Đừng đùa với ma đầu Cô Vy
Ai cũng biết Ngũ Độc giáo do Cô Vy Ma Nữ làm giáo chủ đã tàn sát quần hùng hai giới hắc bạch trong suốt 2 năm qua. Các đại hội võ lâm kiểu như Hoa Sơn luận kiếm cũng đành phải tạm hoãn chờ đại ma đầu Cô Vy suy yếu. Thiên hạ nháo nhào lo sợ, ai nấy về nhà đóng cửa để tự bảo vệ cho chính mình.
Các đạo phái lớn như Thiếu Lâm, Võ Đang…cũng phải đóng cửa, treo bảng “miễn tiếp khách”. Cái Bang bang chúng đông đảo có đến hàng vạn cũng chịu khó kêu bọn đệ tử về nhà trốn dịch không cho bang chúng lang thang phố phường nhằm tránh dịch bệnh. Hàng quán cỡ như Túy Tiên Lầu cũng dán thông báo “Chỉ bán mang về”.
Lý đo Ngộ Không đại náo thiên đình !
Lúc bấy giờ Tôn Ngộ Không đã tầm sư học đạo thành tài. Con khỉ học được 72 phép thần thông biến hóa bèn quay về Hoa Quả Sơn. Bon khỉ con mừng rỡ chào đón Mỹ Hầu Vương về Thủy Liêm Động. Tưởng cuộc đời Ngộ Không và đám hầu tử, hầu tôn sẽ trải qua những ngày tháng yên bình. Nhưng ở đời “cây muốn lặng mà gió chẳng chịu dừng!”.
Dương Tiễn lúc ấy là đại gia ở chốn thiên đinh. Tiền nhiều để làm gì? Nghĩ thế Dương Tiễn bèn mua ngay một chú chó Pitbull với hàm răng nanh nhìn thôi cũng đã sợ. Dương Tiễn đặt tên cho con pet là Hạo Thiên Khuyển. Ngày ngày không có chuyện gì làm Dương Tiễn dẫn chó đi chơi nhằm khoe khoang sự ngầu lòi của mình.
Kiếm hiệp 4.0 : Dương Quá đi bái sư
Năm ấy Dương Quá ở Đào Hoa đảo, vợ chồng Quách Tĩnh bận chuyện thành Tương Dương đang bị quân Mông quấy rối. Bọn anh em họ Võ, Quách Phù thấy thế bèn ức hiếp, bắt nạt Dương Quá đủ trò. Quyết tâm tìm cho được vị ân sư để dạy dỗ mình, Dương Quá bèn bỏ đảo Đào Hoa rong ruổi giang hồ tìm thầy học nghệ.
Nghe đồn A Tử cô nương một thân võ học, lĩnh hội đầy đủ chân truyền của Tinh Túc lão quái, Dương Quá bèn tìm đến nơi. Tới cổng trường lớ ngớ, chưa biết hỏi ai thì một người chạy ra thông báo:
– A Tử cô nương bắt học trò uống nước giặt giẻ lau bảng, đã bị chưởng giáo đuổi ra khỏi trường!
Sự tích 4.0 : Cáo mượn oai hổ
Ở khu rừng nọ có một một con Cáo rất là láo. Nó thường lân la làm quen với ông Hùm. Ông Hùm là trùm cuối của khu rừng này. Cáo ta tìm mọi cách làm quen với ông Hùm. Khi thì biếu ông Hùm vài chai rượu ngoại, khi thì tặng cho ổng vài ký tổ yến.
Cáo còn tìm cách chụp hình seo-phì với ông Hùm. Có được hình ảnh chụp chung với ông trùm cuối, Cáo đem về dán đầy nhà đi đâu cũng khoe rằng mình rất thân với ông Hùm. Bọn ngơ ngác như con Nai, hay hiền lành như con Sóc đều xóc óc với con Cáo mà không làm gì được.
Lý do Ông Trời ở trên trời
Ngày xửa, ngày xưa khi ông Trời tạo ra loài người và vạn vật trên thế gian, do tánh ham vui nên ông Trời đã quyết định ở lại cùng con người. Thuở ấy con người còn hồn nhiên, vô tư không có tham sân si như bây giờ.
Tới khi con người tiến hóa bồn bộn thì mọi chuyện đã khác. Họ không còn muốn ăn lông ở lỗ, làm tổ trên cây nữa. Họ bắt đầu tham lam, muốn phải ở biệt phủ, đi xe Audi, ăn tôm hùm Alaska mỗi ngày. Muốn thì nhiều, nhưng con người lại không thích làm lụng cực nhọc để có những thứ ấy…
Tấm Cám phiên bản 4.0
Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông mất vợ sớm, ông đi bước nữa. Lấy vợ hai chưa lâu thì ông đạp phải hột mít té chết. Ông để lại người con tên là Tấm, sống với người vợ hai.
Người vợ hai trước khi tái giá đã có một người con riêng tên là Cám. Người vợ hai hết lòng yêu thương Tấm vì bà là mẫu hình kinh điển của kiểu “bánh đúc có xương, lại rất yêu thương con chồng”. Bà dành hết tình cảm và ra sức nuôi dạy Tấm trở thành người sống có lý tưởng.
Bà thường sai Tấm đi tát cá để dạy Tấm biết cách kiếm thức ăn phòng khi bà ăn sầu riêng bị mắc nghẹn mà chết bất đắc kỳ tử. Để dạy Tấm tính kiên nhẫn, bà lại sai con riêng của mình là Cám ăn cắp cá của Tấm. Mục đích là bà muốn Tấm tát cá nhiều để lên cơ tay, phòng sau này đi thang máy gặp dê già, dê cụ, dê sửu nhi thì vả bọn nó không trượt phát nào.
Sự tích con gà đá độ và con vịt
Ngày xửa ngày xưa, lúc đó loài người còn rất ngoan hiền, chăm chỉ. Loài người còn chưa biết tới “tứ đổ tường” nên cuộc sống như chốn thiên đường. Lúc bấy giờ người, gà, vịt rất thân với nhau. Bộ ba có thể giao tiếp với nhau bằng ngôn ngữ con người.
Con người và vịt, gà sống chung mái nhà vui vẻ thoải mái cho đến khi loài người bắt đầu phát triển gen cờ bạc. Con người rủ rê con gà dấn thân vào con đường cờ bạc. Con gà từ đó hay đi trồng cựa tham gia giải tranh cúp “Gà kho xả ớt”.
Con gà bị máu cờ bạc thấm vào người nên hay xúi dại con người bằng cách gáy: “Ò..ó..o..o” (Nghĩa: ‘Mình thắng to… to’). Con người tin thật, bao tiền bạc của cải trong nhà đều đội nón ra đi.
Con gà càng chơi đá độ càng máu, tuy bị đối thủ đá cho sấp mặt nhưng sau khi dưỡng thương vẫn hăng máu đi theo con người ra sới gà.