Cô chủ và con hầu đi đò ngang qua sông lớn, Loay hoay thế nào mà con hầu đề cái ống vôi bạc của cô chủ rơi xuống sông. Phải làm sao để khỏi bị cô chủ mắng, con hầu mới rụt rè hỏi:
– Thưa cô, cái gì mà mình biết nó ở đâu rồi thì có gọi là mất được không ạ?
Cô chủ cười bảo nó.
– Cái con này đến là ngốc. Đã biết ở đâu thì làm sao mà còn gọi là mất được nữa!
Con hầu mừng rõ chỉ xuống sông nói:
– Thế là cái ống vôi của cô không mất. Con biết nó đang nằm dưới đáy sông. Con vừa lỡ tay để nó rơi xuống đấy